Tâm sự cùng nhau-Cùng chia sẽ thông tin
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tâm sự cùng nhau-Cùng chia sẽ thông tin

Hãy tâm sự những gì mà bạn đang và sẽ nghỉ đến nó. Hãy chia sẽ những thông tin mà bạn biết đến mọi người
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Một lần lên "thiên đường"

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin



Tổng số bài gửi : 93
Join date : 07/06/2010

Một lần lên "thiên đường" Empty
Bài gửiTiêu đề: Một lần lên "thiên đường"   Một lần lên "thiên đường" EmptyTue Jun 08, 2010 5:47 pm

Khi nghe chúng tôi kể lại những câu chuyện tại các vũ trường, V - một quý bà từng nổi danh trong giới ăn chơi Hà Nội những năm 1990 nay về "quy ẩn" nói riêng với cô bạn đồng nghiệp của tôi: "Đấy mới chỉ là bề nổi, trò chơi ngông của mấy bà mới nổi thôi. Còn muốn đến thiên đường thực sự, chị sẽ giới thiệu. Đã đến là chơi nhiệt tình, nhưng không phải lúc nào cũng có, phải chờ dịp". Mặc dù quá bất ngờ trước lời đề nghị trên nhưng cô bạn tôi cũng kịp nhận lời đồng ý... Cuộc "thám hiểm" này đã được cô bạn đồng nghiệp ghi lại.


... Một buổi chiều thứ bảy, tôi nhận được điện của V, chị hào hứng cho biết: "Em chuẩn bị ăn mặc thật mốt vào, lát chị qua đón. Hôm nay em sẽ được lên thiên đường". Lối vào đề úp mở của V khiến cho tôi háo hức đợi chờ giây phút được "thăng thiên" như lời chị kể.

Đúng hẹn, chị đi xe taxi đến đón tôi tại nhà. Trên xe, chị tranh thủ "trang bị kiến thức" cho tôi trước khi gặp lại những "đồng nghiệp" cũ của chị. Theo lời chị kể, chuyện đi vũ trường, nhảy và cặp bồ đã xưa lắm rồi. Giờ đây phải là những bữa tiệc được tổ chức riêng biệt tại một nhà nghỉ hay biệt thự của quý bà nào đó, lần lượt thay phiên nhau đứng ra đăng cai, nhưng tất cả phải tuyệt đối bí mật. Khách mời phải là những quý bà thuộc loại đặc biệt, đáng tin cậy, chứ người lạ mà không có ai đứng ra bảo lãnh thì còn lâu mới được tham dự. Một điều luật bất thành văn, chỉ mở cửa vào ra đúng giờ, nếu đi muộn chỉ có nước quay về chờ dịp khác. Vừa kể, chị vừa nhìn đồng hồ và giục anh lái xe tăng tốc, len lỏi trong dòng người đông đúc.

Chiếc xe đưa chúng tôi ngược lên một con đê, vào một con ngõ sâu hun hút. Tôi sốt ruột nhìn đồng hồ dần nhích lên đến mốc thời gian đã hẹn mà không biết gần đến chưa? Đang lan man suy nghĩ thì chiếc xe đỗ xịch trước cửa một ngôi biệt thự sang trọng được bài trí theo lối kiến trúc của Pháp. Cánh cổng sắt đang mở toang, không gian vắng lặng. Thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, chị V mỉm cười bí hiểm và khoát tay kéo tôi vào...

...Cánh cửa gỗ cách âm mở rộng đón khách. Đi lên lầu hai, một quầy bar mini chạy dài từ cửa vào tận bên trong. Bên trái, bên phải, hai hàng ghế salon bề thế chạy dọc sát tường đã gần kín khách. Một phụ nữ trung tuổi, đẫy đà, mặt trát đầy son phấn chạy ra đón và sau này tôi mới biết đó là N.A (chủ ngôi biệt thự sang trọng này).

Trong phòng sặc mùi nước hoa, son phấn, rượu mạnh và khói thuốc quyện vào nhau khiến không khí thật ngột ngạt, khó thở. Tranh thủ trước bữa tiệc, tôi bắt chuyện với một chị bên cạnh và được biết chị tên L, nhà ở khu đô thị Linh Đàm. Tôi nói dối mình vừa đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc về chưa quen với nếp "sinh hoạt" ở đây.

Tỏ vẻ sành sỏi, L nói: "Khách có mặt hôm nay đều đã có một thời gian thử thách qua cuộc sống. Khi đủ niềm tin thì mới cho nhập hội và tham gia những buổi tiệc như thế này". Tại đây, đồ ăn, thức uống đều được chuẩn bị đầy đủ. Mọi người được tự do ăn nhậu, vui chơi, nhảy nhót, hát karaoke, chờ màn chót...

Rồi L lướt nhìn tôi tư đầu tới chân dò hỏi: "Đã cắn thuốc chưa?". Tôi chợt nghĩ đến lời chị V dặn khi trên xe: "Vào đây là phải sử dụng thuốc, vì đó là thủ tục nhằm kiểm tra xem mình có thực sự muốn tham gia không, chỉ cần một chút chần chừ sẽ bị chủ nhà tống cổ về ngay". Tôi đành gỡ bằng câu: "mai thằng bồ em hẹn đi khám trước khi làm đám cưới, nếu dùng sợ thử bị dương tính thì...", L nhếch môi cười khẩy tỏ vẻ thông cảm.

Đúng lúc đó, tiếng nhạc của dàn loa JBL được bật hết công suất khiến tôi cảm thấy choáng váng, tim và ngực như có búa đập mạnh vào. Một số "chị" lắc lư thân mình với vẻ bức xúc, cùng lúc có một quý cô chắc cũng ngoài 50 ra vẻ "đàn chị" bước ra gần chiếc loa nhún nhảy và cả đám người vỗ tay tán thưởng.

Tiếp theo là "chị" chủ nhà bước ra, thấy vậy tất cả đều đồng loạt đứng dậy hoà trong giai điệu bốc lửa của vũ điệu Chachacha, rồi đến Mambo, Paso, Jive... Một số nhân viên nam phục vụ bàn mặc đồng phục bước đến ôm các quý bà cùng nhảy. Tôi cũng phải bám vào một cậu thanh niên và nhảy. Sau điệu Rumba, tôi lấy cớ mệt nên xin tạm nghỉ, cậu thanh niên cũng tự lùi vào trong như đã được luyện tập thuần thục trong những tình huống như vậy.

Đêm càng về khuya, những bản nhạc được chuyển sang những giai điệu trữ tình. Một vài chị gục hẳn vào vai các "kép", mặc cho họ dìu bước nhảy theo tiếng nhạc. V lại gần tôi thì thầm: "Chuẩn bị tới bến rồi đó, cẩn thận nhé". Tôi đành phải thú thật là không thể làm được "chuyện đó" và nhờ chị tìm cách gỡ, nhưng cửa đã đóng kín không thể ra ngoài được, tôi đành vờ bị cảm gió. Chị V đưa tôi lên tầng ba nghỉ trong sự ngạc nhiên lẫn những con mắt đầy ngờ vực của nhóm bạn đồng hành.

"Lên thiên đàng" như lời kể và qua buổi tối thâm nhập vào thế giới vui chơi này của các quý bà mới thấy hết được sự ăn chơi của họ. Chứng kiến đêm ấy tôi không khỏi rùng mình, liệu các quý bà một ngày nào đó có rước vào mình những căn bệnh "hoa tình" chết người?! Đấy là chưa nói đến những điều sẽ hủy hoại lương tâm, nhân cách và gia đình của họ!
Về Đầu Trang Go down
https://tamsu.catsboard.com
 
Một lần lên "thiên đường"
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Đường dây bán thân của sinh viên
» Lão nông bị lừa tình trên đường về quê ăn Tết
» Đường trở thành trai bao của nam sinh

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tâm sự cùng nhau-Cùng chia sẽ thông tin :: Linh tinh :: Tá lả...Tạp bí lù...Thập cẩm...(HOT)-
Chuyển đến